26 January 2013

Chương 33


Ở thị trấn Lepingville tươi vui, tôi mua cho nàng bốn cuốn truyện tranh, một hộp kẹo, một hộp băng vệ sinh, hai chai Coke, một bộ đồ cắt sửa móng tay, một chiếc đồng hồ du lịch mặt dạ quang, một chiếc nhẫn gắn viên Topaz thật, một cây vợt tennis, giày trượt pa tanh cao cổ màu trắng, ống nhòm, máy thu thanh xách tay, kẹo cao su, một chiếc áo mưa trong suốt, kính râm, vài món y phục nữa — áo gợi cảm, quần soọc, đủ mọi loại đầm mùa hè. Tại khách sạn, chúng tôi lấy hai phòng riêng rẽ, nhưng lúc nửa đêm nàng vừa nức nở khóc vừa đi vào phòng tôi, và chúng tôi làm lành với nhau rất êm. Quý vị thấy đấy, nàng tuyệt đối không có nơi nào khác để đi. 



Lolita. Bản dịch tiếng Việt. Chương 33.

10 January 2013

Gerontion


T.S. Eliot (1888–1965).  Poems.  1920.


       
Thou hast nor youth nor age
But as it were an after dinner sleep
Dreaming of both.

Here I am, an old man in a dry month,
      Being read to by a boy, waiting for rain.
     I was neither at the hot gates
     Nor fought in the warm rain
     Nor knee deep in the salt marsh, heaving a cutlass,
     Bitten by flies, fought.
     My house is a decayed house,
     And the jew squats on the window sill, the owner,
     Spawned in some estaminet of Antwerp,
   Blistered in Brussels, patched and peeled in London.
   The goat coughs at night in the field overhead;
   Rocks, moss, stonecrop, iron, merds.
   The woman keeps the kitchen, makes tea,
   Sneezes at evening, poking the peevish gutter.

                           I an old man,
   A dull head among windy spaces.

   Signs are taken for wonders. "We would see a sign!"
   The word within a word, unable to speak a word,
   Swaddled with darkness. In the juvescence of the year
   Came Christ the tiger

   In depraved May, dogwood and chestnut, flowering judas,
   To be eaten, to be divided, to be drunk
   Among whispers; by Mr. Silvero
   With caressing hands, at Limoges
   Who walked all night in the next room;
   By Hakagawa, bowing among the Titians;
   By Madame de Tornquist, in the dark room
   Shifting the candles; Fraulein von Kulp
   Who turned in the hall, one hand on the door. Vacant shuttles
   Weave the wind. I have no ghosts,
   An old man in a draughty house
   Under a windy knob.

   After such knowledge, what forgiveness? Think now
   History has many cunning passages, contrived corridors
   And issues, deceives with whispering ambitions,
   Guides us by vanities. Think now
   She gives when our attention is distracted
   And what she gives, gives with such supple confusions
   That the giving famishes the craving. Gives too late
   What's not believed in, or if still believed,
   In memory only, reconsidered passion. Gives too soon
   Into weak hands, what's thought can be dispensed with
   Till the refusal propagates a fear. Think
   Neither fear nor courage saves us. Unnatural vices
   Are fathered by our heroism. Virtues
   Are forced upon us by our impudent crimes.
   These tears are shaken from the wrath-bearing tree.

   The tiger springs in the new year. Us he devours. Think at last
   We have not reached conclusion, when I
   Stiffen in a rented house. Think at last
   I have not made this show purposelessly
   And it is not by any concitation
   Of the backward devils.
   I would meet you upon this honestly.
   I that was near your heart was removed therefrom
   To lose beauty in terror, terror in inquisition.
   I have lost my passion: why should I need to keep it
   Since what is kept must be adulterated?
   I have lost my sight, smell, hearing, taste and touch:
   How should I use it for your closer contact?

   These with a thousand small deliberations
   Protract the profit of their chilled delirium,
   Excite the membrane, when the sense has cooled,
   With pungent sauces, multiply variety
   In a wilderness of mirrors. What will the spider do
   Suspend its operations, will the weevil
   Delay? De Bilhache, Fresca, Mrs. Cammel, whirled
   Beyond the circuit of the shuddering Bear
   In fractured atoms. Gull against the wind, in the windy straits
   Of Belle Isle, or running on the Horn,
   White feathers in the snow, the Gulf claims,
   And an old man driven by the Trades
   To a sleepy corner.

                       Tenants of the house,
   Thoughts of a dry brain in a dry season.


6 January 2013

Annabel Lee (Bản dịch của Thái Bá Tân)


Edgar Poe (Mỹ)



Chuyện xảy ra nhiều, nhiều năm về trước
Ở một nơi bên biển, sóng rầm rì
Có cô gái, chắc mọi người đã biết,
Tên là nàng Annabel Lee.
Nàng yêu tôi, tôi yêu nàng, hạnh phúc.
Không gợn buồn, không một chút hoài nghi.

Tôi và nàng còn trẻ con ngày ấy
Sống bên nhau, bên biển sóng rầm rì.
Chưa người nào từng yêu nhau đến thế
Như tôi và nàng Annabel Lee
Yêu đến mức các thiên thần có cánh
Tận trên trời cũng ghen tị nhiều khi.

Cũng vì thế mà nhiều năm về trước,
Bỗng một đêm, bên biển sóng rầm rì
Cơn gió lạnh từ trên cao ập xuống
Giết chết nàng Annabel Lee.
Và lập tức người nhà nàng đã đến
Đem xác nàng cùng tình yêu tôi đi
Để chôn nàng trong nấm mồ lạnh lẽo
Sát biển xanh, nơi sóng vỗ rầm rì.

Không hạnh phúc bằng chúng tôi, dù một nửa,
Các thiên thần đã ghen tị nhiều khi.
Cũng vì thế (điều này ai cũng biết,
Tất cả ai, nơi ấy, biển rầm rì)
Mà gió lạnh từ trời đen đổ xuống
Để giết nàng Annabel Lee.

Nhưng tình yêu của chúng tôi rất mạnh,
Mạnh hơn nhiều những tình cảm lâm li
Của người già, người thông thái, uy nghi,
Nên cả các thiên thần cao trên ấy,
Cả thủy vương dưới biển sóng rầm rì
Cũng không thể ngăn hồn tôi xa cách
Với hồn nàng Annabel Lee.

Vì trăng sáng luôn làm tôi xúc động
Mơ về nàng Annabel Lee,
Vì nhìn sao lúc nào tôi cũng thấy
Đôi mắt nàng Annabel Lee.
Và do vậy suốt đêm tôi được ở
Bên bạn tôi, bên người yêu, người vợ
Trong mộ nàng Annabel Lee
Luôn bên nhau nơi sóng biển rầm rì.

2 January 2013

Túi Gladstone (Chương 29, Lolita)



Lolita, túi Gladstone, LV, Bản dịch tiếng Việt


Túi Gladstone (hay còn gọi là túi bác sĩ - doctor's bag) xuất hiện từ thế kỉ 19, có hình dáng giống như một chiếc va li nhỏ, với phần khóa (thường là bằng kim loại) ở ngay trên miệng túi. Túi có thiết kế khá chắc chắn và tinh tế, trước đây thường dành cho những người có học thức và địa vị trong xã hội như bác sĩ, luật sư, thầy giáo. Trải qua thời gian dài, chiếc túi tiện dụng này đã được các NTK khéo léo cải tiến với những đường nét sang trọng, điệu đà và mềm mại hơn dành cho phái đẹp. Tên gọi Gladstone được đặt theo tên vị thủ tướng Anh, William Ewart Gladstone (1809-1898), trong thời kỳ mà chiếc túi được sử dụng thịnh hành nhất.

Hình dáng hiện đại của chiếc túi đã được cải tiến đi rất nhiều so với phiên bản trong quá khứ, với lớp da được làm mềm hơn, bổ sung thêm quai đeo dài ở vai tiện lợi và kích cỡ cũng đa dạng hơn để phù hợp với nhiều mục đích sử dụng.

Lolita Bản dịch tiếng Việt, túi Gladstone


Ưu điểm nổi bật của kiểu túi này là rất tiện lợi, đựng được nhiều đồ và có phần khóa chắc chắn, an toàn; dù sử dụng vào bất cứ mục đích gì cũng hợp lý. Đặc biệt, các chị em phải đi làm ở công sở, giờ đây sẽ không còn phải lo lắng mỗi khi muốn mang theo cả "núi" tài liệu, máy tính xách tay hay đồ linh tinh nữa.

Nắm bắt được xu thế này, các hãng thời trang danh tiếng thế giới trong năm 2012 lần lượt cho ra đời những phiên bản túi Gladstone với thiết kế ngày càng bắt mắt và lối cuốn như Furla với thiết kế nhỏ nhắn trong gam màu tím sang trọng, Louis Vuin với màu vàng tươi trẻ cùng họa tiết in chìm truyền thống, hay đơn giản mà hiệu quả trong tông màu đen của Marc Jacobs.




Chiếc túi này xuất hiện trong chương 29, Lolita, trong đoạn văn nguyên bản như sau:

She was again fast asleep, my nymphet, but still I did not dare to launch upon my enchanted voyage. La Petite Dormeuse ou l’Amant Ridicule. Tomorrow I would stuff her with those earlier pills that had so thoroughly numbed her mummy. In the glove compartment—or in the Gladstone bag? Should I wait a solid hour and then creep up again? The science of nympholepsy is a precise science. Actual contact would do it in one second flat. An interspace of a millimeter would do it in ten. Let us wait.