|
Kẹo bạc hà Life Savers |
|
Kẹo bạc hà Life Savers |
|
Kẹo bạc hà Life Savers |
Chúng tôi qua lại suốt cả loạt nhà hàng Mỹ bên đường, từ Quán Ăn Bình Dân có cái đầu hươu (vết nước mắt dài thẫm màu bên khóe mắt), những bức bưu ảnh “khôi hài” vẽ mông theo kiểu "Kurort"[4], các hóa đơn khách thanh toán xiên trên que, kẹo bạc hà của hãng Life Savers, kính râm, những tưởng tượng của người vẽ tranh quảng cáo về kem mứt thiên đường, một nửa chiếc bánh sô cô la dưới lớp kính, và vài con ruồi lão luyện khủng khiếp bay dích dắc trên chỗ đường chảy nhớp nháp ở quầy thu tiền ti tiện; và suốt đến tận nơi đắt tiền có ánh đèn êm dịu, vải lanh trải bàn thô thiển một cách tức cười, những người hầu bàn dớ dẩn (cựu tù nhân hay nam sinh viên), tấm lưng lang của một nữ diễn viên màn bạc, lông mày màu lông chồn của gã đàn ông ngay lúc này của ả, và một ban nhạc mặc bộ quần áo dút cùng những cây kèn trumpet.
Trích đoạn chương 2, phần 2, Lolita.