2 July 2013

O lente currite noctis equi!










O lente currite noctis equi! O softly run, nightmares! We climbed long grades and rolled downhill again, and heeded speed limits, and spared slow children, and reproduced in sweeping terms the black wiggles of curves on their yellow shields, and no matter how and where we drove, the enchanted interspace slid on intact, mathematical, mirage-like, the viatic counterpart of a magic carpet. And all the time I was aware of a private blaze on my right: her joyful eye, her flaming cheek.

Tạm dịch:

O lente currite noctis equi! Ôi cơn ác mộng, hãy chạy nhẹ nhàng thôi! Chúng tôi leo lên những con dốc dài rồi lại lăn xuống dưới đồi, chú ý đến những chỉ dẫn hạn chế tốc độ, tha cho lũ trẻ chậm chạp, phác những đường lượn mô phỏng các nét ngoằn ngoèo màu đen trên những tấm biển màu vàng báo trước chỗ quanh co, và chẳng quan trọng chúng tôi lái thế nào và lái đi đâu, khoảng trống bị bỏ bùa vẫn lướt trên phiên bản đường nhựa, nguyên vẹn, chính xác, như ảo ảnh, của tấm thảm thần. Và lúc nào tôi cũng nhận thấy ngọn lửa riêng tư phía bên phải tôi: con mắt hoan hỉ của nàng, gò má bừng bừng của nàng.